Mời độc giả nghe lại buổi trực tuyến trong file ghi âm ở hộp bên phải.
Lược thuật và toàn văn trực tuyến sẽ được đăng tải trong những ngày tiếp theo.
Nhờ có công nghiệp hỗ trợ phát triển mà các nước
trong khu vực Đông Nam Á như Thái Lan, Malaysia... ngày nay đã trở thành
những trung tâm công nghiệp lớn ở châu Á, trong khi đó, Việt Nam, một
quốc gia được cho là có tiềm năng vẫn chưa thực hiện được điều này.
Là chìa khóa thúc đẩy công nghiệp phát triển nhưng
công nghiệp hỗ trợ Việt Nam vẫn bị chê là yếu và thiếu. Có lẽ cho đến
nay chỉ có công nghiệp hỗ trợ trong lĩnh vực sản xuất xe máy là phát
triển mạnh nhất, với khả năng đáp ứng tới 75% các linh phụ kiện tại chỗ
cho các DN lắp ráp, còn lại các ngành khác, ngành nào cũng yếu kém.
Năm 2010 ngành điện tử Việt Nam xuất khẩu đạt 3,4 tỷ
USD, nhưng nhập khẩu trên 4,6 tỷ USD. Trong số đó, nhập linh kiện về lắp
ráp các sản phẩm chiếm trên 3 tỷ USD. Tất cả các sản phẩm điện tử lắp
ráp tại Việt Nam (dùng để xuất khẩu và tiêu thụ trong nước) phải nhập
khẩu gần 100% linh kiện; các linh kiện sản xuất trong nước chỉ là vỏ
carton, xốp chèn, vỏ nhựa, sách hướng dẫn...
Các ngành cơ khí như đóng tàu, ô tô cũng tương tự.
Một chiếc tàu biển đóng cho khách hàng nước ngoài có giá trị 360 triệu
USD, thì chiếm tới 330 triệu USD là chi phí nhập khẩu linh kiện thiết
bị. Với công nghiệp ôtô, tỷ lệ nội địa hoá cũng rất thấp, nhất là trong
lĩnh vực sản xuất lắp ráp xe cá nhân. Hơn 10 năm qua, tỷ lệ nội địa hoá
của các DN ô tô FDI chỉ từ 5%-10%. Nhiều DN chỉ tìm được các sản phẩm
nội địa như dây điện, khung ghế ngồi, bàn đạp chân ga, chân phanh và ăng
ten (dùng cho radio trong xe), còn lại tất cả phải nhập khẩu từ bạt,
da, mút để làm ghế cho đến cả ốc vít...
Ông Phan Đăng Tuất, Viện trưởng Viện Nghiên cứu chiến lược, chính sách CN (phải) và ông Trần Quang Hùng, Nguyên Tổng thư ký Hội DN Điện tử Việt Nam đang trực tuyến (ảnh Phạm Hải) |
Sự thiếu vắng công nghiệp hỗ trợ sẽ tác động tới thu
hút vốn đầu tư nước ngoài vào lĩnh vực công nghiệp. Các dự án đầu tư lớn
sẽ không lựa chọn Việt Nam mà tìm đến các nước khác trong khu vực; các
DN có vốn đầu tư nước ngoài có thể ra đi khi lợi thế về nhân công giá rẻ
và ưu đãi về hạ tầng, thuế... không còn. Khi đó Việt Nam sẽ chẳng có
được những ngành công nghiệp quan trọng. Nói tóm lại, không có công
nghiệp hỗ trợ, nhiều ngành công nghiệp sẽ không được nuôi dưỡng tại Việt
Nam.
Nhận thức được tầm quan trọng của công nghiệp hỗ trợ,
mới đây, ngày 22/2/2011, Thủ tướng Chính phủ đã có quyết định số
12/QĐ-TTg Về chính sách phát triển một số ngành công nghiệp hỗ trợ. Theo
đó, đầu tư vào công nghiệp hỗ trợ phục vụ cho các ngành cơ khí chế tạo,
điện tử tin học, sản xuất lắp ráp ô tô, dệt - may, da giày và công
nghiệp công nghệ cao sẽ được khuyến khích phát triển. Đây có thể coi là
lời tuyên bố đầu tiên của Chính phủ Việt Nam trong việc ủng hộ sự phát
triển của công nghiệp hỗ trợ.
Để có ngành công nghiệp hỗ trợ phát triển, để Việt
Nam trở thành 1 trung tâm sản xuất lớn tại châu Á, bắt kịp các nước
trong khu vực, còn cần rất nhiều những chiến lược, những giải pháp mang
tính đột phá...
Vào lúc 14h30 ngày 15/9/2001, ông Phan Đăng Tuất,
Viện trưởng Viện Nghiên cứu chiến lược, chính sách công nghiệp (Bộ Công
Thương), ông Trần Quang Hùng, nguyên Tổng thư ký Hội DN Điện tử Việt
Nam, sẽ tới toà soạn báo VietNamNet để tham dự bàn tròn trực tuyến với
chủ đề "Giải pháp nào thúc đẩy công nghiệp hỗ trợ phát triển?" Đây là cơ
hội để các nhà hoạch định chính sách, các chuyên gia trong lĩnh vực
công nghiệp và độc giả cùng tham gia bàn về giải pháp thúc đẩy công
nghiệp hỗ trợ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét